Mấy ngày nay chẳng hiểu sao thấy
Mister nhà mình cứ chốc chốc lại nghêu ngao mấy câu nhại Trịnh Công Sơn đại
loai như “ Về hưu rồi là sắp ra đi. Ra đi ra đi trong sự mỏi mòn...” mình cứ thấy
buồn cười. Mình không nghĩ thế. Về hưu là có thêm cơ hội làm những điều mình yêu
thích mà khi đương làm việc chưa có cơ hội để làm.
Chẳng hạn như nghệ sĩ nhân dân
Trà Giang khi dời xa điện ảnh là tìm thú vui trong cây cọ và chị đã thành công.
Mình chỉ biết ngưỡng mộ những người như chị. Có phải ai cũng có tài hoa như thế
đâu. Là người bình thường thì làm những việc bình thường tùy theo sức của mình
miễn là có được niềm vui. Về hưu là những chuyến đi. Mình nghĩ vậy và khi có cơ
hội cho chuyến đi nào là mình lại xách túi lên đường.
Mỗi một chuyến đi đều có những sắc
thái khác nhau, không gian khác nhau, cảm xúc khác nhau. Nào là từ thiện, nào
là hội hè, nào là thăm thú, nào là tụ tập tại một địa điểm nào đó, một quán ăn,
một ngôi nhà hay một quán cafe nào đó. Tất cả đều để lại một ấn tượng nhất định
và dư âm của nó sẽ làm bạn thấy cuộc đời đáng sống biết bao.
Đại gia đình trong ngày giỗ bố hôm mồng 5 tết.
Họp mặt họ Ngô Tảo Khê ở Hà Nội hôm 10 Tết.
Tại nhà dì Hằng hôm 16 tết.
Góc các cháu là góc đẹp nhất ở nhà dì Hằng.
Về hưu là những chuyến đi. Giờ là
tỉ phú về thời gian nên mình sẵn sàng cho các chuyến đi dù ngắn dù dài. Qua Tết
mới có một tháng 12 ngày mà kiểm lại mình cũng có khá nhiều những chuyến đi. Mồng
1 Tết cùng con cháu đi chúc Tết họ hàng ở Hà Nội. Mồng 2 Tết về quê cả ngày chúc
Tết anh chị em ruột thịt và chúc thọ ông anh họ. Mồng 5 Tết giỗ bố và buổi chiều đến nhà
em gái út chúc thọ bà mẹ chồng dì ấy. Mồng 7 Tết cùng ĐTA đi chúc tết bạn bè ở
Hà Nội. Mồng 10 họp mặt họ Ngô Tảo Khê đầu xuân. 16/2 sáng cùng ĐTA đi Pháp Vân
thăm một người bạn lớn mới quen để lấy 3 hộp kem anh ấy ủng hộ cho VTCN, buổi tối
tụ tập cùng anh chị em con cháu tại nhà em gái út ăn chơi nhẩy múa như lệ thường mỗi năm. 17/2 sáng
nhận 2 cuốn “Truyện nghề của Thủy" do anh PV chuyển đến để bán đấu giá lấy tiền ủng
hộ quỹ VTCN, chiều tối đến bến xe Mỹ Đình gửi chăn cho các bé ở trường A Mù
Sung, Bát Sát, Lào Cai. Ngày 22-23/2 đi Nậm Mười, Văn Chấn, Yên Bái cùng Báo
Trí Thức Trẻ. 24/2 gặp bạn bè và Thủy Lê từ Úc về bàn về chuyện chuẩn bị cho buổi
nhận tài trợ của công ty Park Trent tại Cafe Quang. 25/2 sáng vào thăm cháu nội, chiều đến KS Melia
nhận 10,000 đô la Úc của công ty Park Trent tài trợ cho việc xây dựng trường ở
bản Chống Màng Mủ, Mồ Dề, Mù Cang Chải, Yên Bái. Sáng 1/3 đi dự buổi gặp mặt đầu
xuân của hội cựu giáo chức khoa Tiếng Nước Ngoài, ĐH Tổng hợp Hà Nội thật là vui, buổi chiều
đi thăm anh Nguyễn Cẩm Tiêu vừa trải qua một đợt thập tử nhất sinh, buổi tối cùng
với ĐTA gặp Matt Alister bạn của Vicky Chang tại Cafe Quang để giới thiệu về
các hoạt động của VTCN hy vọng anh ấy hiểu rõ và ủng hộ VTCN. 3/3 vợ chồng con
trai cho cháu nội ra thăm và buổi trưa đi Gia lâm cùng ĐTA và ATL dự
sinh nhật Thủy Lê, chiều cùng mọi người đi KS Melia cảm ơn công ty Park Trent.
8/3 con cháu đến chúc mừng nhân ngày Quốc tế Phụ nữ. 9/3 cùng
hội cựu SV N67 đi Picnic tại Tản Viên Resort, Ba Vì.
Gửi chăn lên A Mù Sung, Bát Sát, Lào Cai.
Đêm lửa trại ở Nậm Mười 22/2/2014.
Tạm biệt Nậm Mười.
Nhận tiền của công ty Park Trent ủng hộ việc xây dựng trường ở Chống Màng Mủ.
Gặp Matt Alister tại Cafe Quang.
Tại KS Melia.
Chỉ hơi tiếc là suốt thời gian ấy
trời đều lạnh, mình bị ho kéo dài hàng tháng trời, nhất là hôm đi Tản Viên, Ba Vì
trời mưa suốt, không khí hơi trầm so với những lần đi khác. Riêng mình dẫu bắt
đầu chuyến đi vừa ho vừa đau bụng tưởng chừng nên ở nhà thì tốt hơn nhưng mình
vẫn ham vui quyết đi cùng các bạn. Và mình đã không hề ân hận về chuyến đi,
thăm đền Bà Đá, tham quan khu Resort, ngắm hồ, ngắm núi non cây cảnh, ngắm hoa
ban đỏ, ngắm nhà rông với tiện nghi cực kỳ sang trọng bên trong, tắm nước
khoáng nóng, xông hơi, nghe đọc thơ, hát Karaoke, ăn uống đủ cả. Nghĩa là sống
hết mình. Cuối buổi vẫn OK, đương nhiên ho thì không thể khỏi ngay được.
Một điều hết sức thú vị là sau mỗi
chuyến đi mình có cơ hội gặp và kết bạn với nhiều bạn mới hơn từ già đến trẻ,
ai mình cũng thấy thân quen dễ mến, dễ hòa đồng. Mình sẽ nhớ mọi người rất nhiều.
Làm sao mà quên được bác Lê Quang Khang bố của Thủy Lê, một người gây ấn tượng
đến mức kinh ngạc ngay từ giây phút đầu tiên. Không chỉ ngạc nhiên về ngoại
hình tuổi tác, mà còn kính nể về kiến thức uyên thâm lẫn trí nhớ tuyệt vời của bác.
85 tuổi nhưng bác trông chỉ như ngoài 60, nếu ngoài đường mình nhất quyết chỉ gọi
bằng anh thôi. (Xin lỗi Thủy Lê nhé). Mình học khá nhiều điều từ bác nhất là về bí quyết sống lâu và
triết lý sống. “Khổ tâm sẽ chết nhanh hơn là khổ thân”, mỗi một gia đình đều cần
có “Mộc - Vân - Nhân - Thú”. Nhà Thủy Lê và nhà anh Khoa - Ngọc Mỹ N67 đều hội tụ
đủ bốn điều đó. Bước vào nhà ai cũng sẽ cảm nhận được không gian đẹp, ấm tình
người của chủ nhân ở đây. Làm sao mà quên được chị Chi, vợ Cố Giám đốc ĐHQGHN của
mình. Là đàn chị nhưng chị vẫn giữ được những nét đẹp quý phái sang trọng mà vẫn
thân thiện dễ gần. Còn các bạn trẻ như hoa hậu biển Vân Anh, ca sĩ Khải Anh, bạn Phương Túy, Thúy Hạnh, Nguyên, Hà, Chiến, Dũng, Việt Chung, bạn Thủy Lê, Ly Dương và nhiều
bạn nữa cũng để lại cho mình những ấn tượng thật đặc biệt về tấm lòng hướng thiện
biết quan tâm chia sẻ với trẻ em nghèo vùng cao.
Với các bé Tiểu học Làng Cò, Nậm Mười, Văn Chấn, Yên Bái.
Về hưu là những chuyến đi. Cuộc sống
của bạn sẽ không còn đơn điệu tẻ nhạt nữa. Bạn sẽ có thêm nhiều trải nghiệm, sẽ
có cơ hội tham quan nhiều vùng đất mới, đẹp và lạ, sẽ có cơ hội sẻ chia, tiếp
xúc, giao lưu, gặp gỡ, học hỏi nhiều người hơn. Cuộc đời của bạn sẽ phong phú
hơn lên rất nhiều. Tại sao không xách túi lên và đi nhỉ?