NHỮNG LẦN CON BỊ ỐM
Khi con 18 ngày
con bị các nốt như ngày xưa bà nuôi bố và chú con gọi là bỏng dạ, chỉ cần đun
lá chè đặc, tắm với chanh là khỏi. Nhưng mẹ con lo lắng quá, gọi điện cho bác
Thành là Bác sĩ cùng làm việc ở phòng mẹ con. Bác í khuyên nên mang con đi khám
ở một nhà bác sĩ làm ở BV Nhi Trung Ương mà bác Thành hay mang con đến đấy chữa.
Thấy 6 giờ chiều muộn rồi, trời lại mưa nữa, định bảo mẹ con đừng cho đi nhưng thấy mẹ
con lo lắng cho con quá nên lại thôi.
Con 18 ngày đấy.
Gọi taxi, che ô
cùng với chị Quỳnh Anh đưa con đi khám. Bác sĩ mở tã lót cho con ra, lật đi lật
lại bảo viêm da có mủ, rồi kê đơn bảo mua thuốc bôi và kháng sinh uống, hẹn mai
đến khám lại. Nhìn con nhỏ xíu trên bàn mà bà lòng dạ xót xa như có muối xát. Ở
nhà nâng niu là thế, chỉ lật đi lật lại phán một câu xanh rờn 200k. Cả tiền
taxi mất toi 500k. Tiền là một chuyện nhưng bé thế mà uống kháng sinh thấy tội
cho con lắm. May mẹ con gọi điện bác Hà đến bảo chỉ cần đun lá chè đặc tắm là
khỏi. Thế là sáng sáng bà mua chè tươi, mướp đắng đun cho con tắm với chanh thấy
con đỡ và khỏi hẳn.
Mẹ con chăm con
lắm, rất sạch sẽ. Tất cả đồ dùng của con đều dùng riêng, kể cả rổ, chậu đựng lá
chè cũng không được dùng rổ rá chậu của nhà bếp. Kiêng thế cũng tốt. Bà cũng học
được ối điều từ mẹ con, chẳng hạn như ăn rau thì là để tăng sữa, hay ăn tía tô
thêm kháng sinh đề kháng khi con đi tiêm phòng các bệnh sởi, bại não, ho gà...
Con bị ốm trông thương quá.
Nhớ lúc con 1
tháng phải đi tiêm phòng. Hôm ấy trời cũng mưa thật to. Mẹ bọc con trong chăn,
bà gọi taxi đưa con đến y tế phường Văn Quán để tiêm. Chờ đợi khá lâu, đến lượt
nhìn con bị tiêm đau khóc ré lên mà bà cũng thấy đau. Chờ 30 phút mới được về. Đến
chiều thì con hâm hấp sốt, đêm và hôm sau còn sốt cao. Hỏi mọi người bảo tiêm
vaxin sốt là thường mà vẫn lo quá. Hết chờm khăn ướt đến uống thuốc, theo mấy
cô có con nhỏ chỉ dẫn, mấy hôm thì con cũng khỏi. Nhưng kể từ lần đó mẹ con
không bao giờ cho con đi tiêm ở y tế phường nữa mà đi tiêm dịch vụ. Quả có tốn
tiền nhưng con không sốt như lần đầu nữa.
Con đi tiêm chủng thường kỳ.
Những lúc mọc
răng con cũng ngúng nguẩy ho sốt là bình thường, nhưng có lần con bị sốt do bà
đưa con đi ăn giỗ Cụ Ngoại thì bà vẫn thấy ân hận. Lúc đi bà gọi taxi không
sao. Đến nhà ông Thông con chơi ngoan ăn ngoan. Lúc về ông nội chở hai bà cháu
bằng xe máy về nhà Nội. Ngủ một giấc chơi ngoan, uống sữa xong thì chú Linh đưa
về bằng xe máy. Tất cả đều bình thường. Sáng hôm sau bà vào thấy con bị sốt,
đêm trước quấy khóc nhiều. Chắc tại bà chủ quan không nhớ mang theo con dao đôi
đũa củ tỏi để phòng này kia đây. Từ đấy bà chẳng dám lôi con đi xa nữa.
Con sốt mọc răng hàm.
Con hiếu động thích chạy nhảy nghịch ngợm lắm nên lúc trông con bà cũng rất lo. Bình thường bố mẹ trông con, lỡ có làm sao thì cũng vẫn phải chịu. Nhưng bà trông con mà làm
sao bà lo lắm. Một lần con đang ngồi trên ghế cùng ông ngoại, con cứ đòi uống
nước chè, bà không cho đi lấy nước lọc cho con. Con ngồi với cốc nước chè bị trượt
ngã mồm vập vào bàn chảy máu sợ quá. Đáng ra bà phải bế con đi cùng. Lần nữa bà
có điện thoại gọi, bàn về chuyến đi từ thiện Văn Chấn, con thì nghịch, leo trèo, kéo chiếc thảm trải
ghế ngồi của ông ngoại, ngã theo đập mũi vào ghế chảy khá nhiều máu làm bà cũng
thấy ân hận quá dù biết rằng đợt này con hay chảy máu cam, khẽ động vào niêm mạc
mũi là chảy máu liền.
Thời tiết mùa hè nóng nực, con lại hay ra mồ hôi nên ho và sổ mũi hàng tháng liền. Hôm bị sốt phải nghỉ học bà vào trông hai ngày và bà lại có cơ hội vui vẻ với con suốt hai ngày ấy. Tuy sốt nhưng con vẫn luôn chân luôn tay hết quét nhà, lau nhà lại lắp hình xây nhà cao và làm ô tô dìn dìn hoặc lôi các em thú bông ra chơi, thậm chí còn đòi ra ngoài sảnh chơi nữa. Có lúc đang mải mê chơi, nghe thấy tiếng lao xao ngoài thang máy con vẫn dỏng tai nghe và tự hỏi "Ai nói đấy nhỉ? Bố Đức Anh về rồi à?". Lúc nào con cũng chỉ muốn có bố có mẹ ở bên mình thôi. Nhưng con cũng hiểu bố mẹ đi làm để lấy xiền cho Cún đi học cơ đấy. Giờ cũng biết để đi học chứ không chỉ mua bim bim đâu.
Thời tiết mùa hè nóng nực, con lại hay ra mồ hôi nên ho và sổ mũi hàng tháng liền. Hôm bị sốt phải nghỉ học bà vào trông hai ngày và bà lại có cơ hội vui vẻ với con suốt hai ngày ấy. Tuy sốt nhưng con vẫn luôn chân luôn tay hết quét nhà, lau nhà lại lắp hình xây nhà cao và làm ô tô dìn dìn hoặc lôi các em thú bông ra chơi, thậm chí còn đòi ra ngoài sảnh chơi nữa. Có lúc đang mải mê chơi, nghe thấy tiếng lao xao ngoài thang máy con vẫn dỏng tai nghe và tự hỏi "Ai nói đấy nhỉ? Bố Đức Anh về rồi à?". Lúc nào con cũng chỉ muốn có bố có mẹ ở bên mình thôi. Nhưng con cũng hiểu bố mẹ đi làm để lấy xiền cho Cún đi học cơ đấy. Giờ cũng biết để đi học chứ không chỉ mua bim bim đâu.
Con hai tuổi rồi,
Huyền Thư ơi, giờ con đau ở đâu cũng biết kêu rồi. Đau họng hay đau răng cũng
biết chỉ vào mồm kêu đau. Bị muỗi đốt cũng biết lấy chanh, hay thuốc hoặc lấy
tay bà cho vào miệng rồi di di vào nốt muỗi cắn. Mong con đừng có bị ốm nhé kẻo
mà bà và mẹ con lo lắm đấy. Hãy luôn khỏe mạnh ăn chơi vui vẻ và là niềm vui niềm hạnh phúc của cả nhà con nhé!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét