Hôm rồi trên Face Book mình khoe mùa thi này trong vòng hai
chục ngày trông tới 43-44 ca thi. Cô cháu gái cũng là cô giáo bảo
sao dì có thể dẻo dai thế, cháu trông có ba ngày mà thấy oải. Mình thì không.
Thứ nhất, nhà mình gần trường chỉ đi bộ chưa đầy 10 phút, không tốn tiền xăng
xe, không chịu áp lực về đường tắc, bụi bậm ồn ào và thời gian đã là khỏe rồi.
Thứ hai, về hưu với đồng lương ít ỏi chẳng đáng là bao thì âu đây cũng là khoản
thu nhập thêm vào cho những chuyến đi từ thiện, nhất là dạo này mình cũng không
bận gì lắm. Thứ ba, mình thấy trông thi cũng OK, công việc nhẹ nhàng miễn là
tuân thủ mọi quy chế đề ra với giám thị cũng như với thí sinh, nếu không bị
thanh tra lập biên bản giám thị thì ôi chết. Cuối cùng, trông thi cũng vui phết.
Trong thời gian coi thi, ai cấm (chính xác hơn ai biết) mình suy nghĩ việc này
việc nọ để tránh ... buồn ngủ mà coi thì thường là 90 phút, may mắn được 60
phút, còn có buổi là 120 phút hay 150 phút. Vậy là bạn có thể suy nghĩ mà vẫn
không phạm quy, thậm chí có thể làm cả ... thơ nữa, hi hi.
Trong danh sách những bài thơ của mình có đến mươi mười lăm
bài được “sáng tác” trong lúc trông thi đấy. Bí mật nhé không thanh tra Tú biết
được thì toi. Có bài là do chủ ý, nhưng cũng có bài thì do ngẫu hứng một trăm
phần trăm. Chẳng hạn mùa thi đúng vào mùa bằng lăng nở rộ. Trông thi vẫn có thể
nhìn qua cửa sổ với ngút ngát bằng lăng tím biếc và “ Bằng lăng hoa thương” ra
đời.
Một lần trông thi, ngay từ đầu giờ có một sinh viên trông dáng bộ ngang
tàng khác người đã lọt vào tầm ngắm của mình, khi gọi vào phòng thi nhìn tên
nhìn người đúng là con trai, nhưng nhìn thẻ giới tính ghi là nữ làm mình hết sức
ngạc nhiên, sau đấy gọi một em khác có tên là nam giới thì cứ thấy một em nữ tiến
vào. Mình hai lần gạt em ấy ra bảo chờ chút chưa đến lượt thì em í bảo cô vừa gọi
tên em mà. Hết ngạc nhiên này đến sửng sốt khác thế là thơ ngẫu hứng ra luôn.
Thơ ấy đây:
TÊN VÀ NGƯỜI
Buổi thi hôm nay lắm cái kỳ
Tên Vũ Tuấn Trang đích
thị: Nam
Tóc ngắn quần Jin khá
ngang tàng
Khi kiểm tra thẻ, tưởng
khai man
Hư hư thực thực – Hóa
ra: Nàng
Còn Nguyễn Quang Tuân
lại dịu dàng
Coi thẻ - con trai -
thấy ngỡ ngàng
Bà mụ làm việc – nhầm
không nhỉ
Lại khoác lên em – một
nữ nhi
Xét đoán con người chỉ
hình hài
Hay theo tên tuổi có
khi sai!
Tối qua khoe thơ trên FB được nhiều
người like, đặc biệt có Nấm Kute là con dâu của Cúc, bạn học đại học với mình
cách đây hơn bốn chục năm, không những thích mà còn đối thoại với mình bằng ...
thơ nữa. Quả là rất thú vị.
Trước khi dẫn cuộc đối thoại mình
muốn nói qua chút về Cúc. Cúc quê Thái Bình có hoàn cảnh khá đặc biệt so với
các bạn khác. Bạn í lấy chồng sớm nhất (một anh học khóa trước) và chồng cũng mất
rất sớm do bạo bệnh để lại ba đứa con nhỏ dại nên Cúc cũng vất vả lắm lắm. Khoảng
hai chục năm trước đây dân Tiếng Nga bọn mình gần như thất nghiệp, hầu như ai
cũng phải chuyển sang học và dạy Tiếng Anh. Cúc cũng vậy. Dạy ở trường Lâm nghiệp tận Xuân
Mai, đi lại đã vất vả nhưng vẫn phải mưu sinh để nuôi con ăn học, chắc chắn khó khăn của Cúc càng tăng bội phần. Bên Tổng hợp
mình thời đó có nhiều hệ mở ra như Part –Time hay Tại chức, mình xin cho Cúc cùng
dạy Tại chức kiếm thêm tiền nuôi con. Khó khăn rồi cũng qua đi, ba con Cúc đã
trưởng thành, công việc ổn định, có gia đình con cái cả rồi. Cúc trở thành bà nội
bà ngoại giờ suốt ngày chăm cháu nội cháu ngoại và lấy đó làm niềm vui. Mình
cũng mừng cho bạn lắm.
Lần đi từ thiện ở Trại Phong Sóc
Sơn cách đây mấy tháng, khi giao lưu với các thành viên trong đoàn mình giới thiệu là Giáo viên Tiếng
Anh nhưng trước là Tiếng Nga. Nghe thế một cháu tên Thu Trà có nickname là Nấm Kute bảo mẹ
cháu trước cũng dạy Tiếng Nga, sau dạy Tiếng Anh ở trường Lâm Nghiệp tên là Cúc.
Ôi, Trái đất thật là nhỏ bé. Đi đâu cũng gặp người mà có chung một người quen
nào đó. Từ hôm ấy mình và cháu thường xuyên cập nhật thông tin trên FB. Có lần
nhóm Sống hướng thiện còn offline ở quán Cafe Nấm của cháu ở số 1 - B 7 - KTT hồ Ngọc Khánh, ngõ 29 đường Nguyễn Chí Thanh.
Quán của cháu có không gian thật đẹp, thức ăn, đồ uống ngon rất dễ chịu. Ai không tin đến một lần biết liền.
Quán Cafe Nấm của Nấm Kute đây. Rất đẹp đúng không?
Quán Cafe Nấm của Nấm Kute đây. Rất đẹp đúng không?
Lại nói về cuộc giao lưu bằng thơ
của hai cô cháu. Ngay sau khi đọc bài thơ “Tên và người” Nấm Kute tức thời cho
ngay bài thơ của cháu rất hóm hỉnh:
“Con tên Thu Trà có phải
nam?
Vì con thỉnh thoảng
tính ngang tàng
Quần âu tóc ngắn, chân
hai háng
Mồm thì nhai kẹo huýt
sáo vang
Chồng con hay bảo “Hay
nhầm giới?”
Bà mụ khi xưa khéo nặn
nhầm???
Sao tên Thu Trà mà nam
tính
Ăn to, nói lớn...chắc
là nhầm.”
Và mình đã đáp trả thế này:
“Nấm Kute tên cháu thật
đáng yêu
Sinh ra hai nhóc quá
là siêu
Sao chồng còn bảo “Hay
nhầm giới?”
Phạt ngay một tối cho
đáng đời.”
Nấm Kute cũng không kém, cháu tức tốc đối lại luôn:
“Tối nay phạt hắn, hắn sẽ cười
Thôi thì kệ hắn, ta nằm
chơi
Mặc váy sec-xy chân
dài ngoẵng
Da trắng, eo thon, lượn
vài vòng
Cho hắn chết thèm phải
thốt lên
Thu Trà là nữ chứ Nam
riiii”
Hì hì, thì phải đóng vai phụ họa với chồng cháu thôi:
“Anh chịu thua rồi, Nấm
Kute ơi
Da em trắng thế, sec-xy
thế
Váy ngắn lượn vòng làm
anh phê
Em đúng là nữ, anh xin
thề!”
Không còn gì để tiếp, Nấm Kute kết
luận “Cháu iu cô! Chụt! chụt!” với hình trái tim đỏ, tươi roi rói.
Thu Trà tức Nấm Kute là cô bé trong bộ đồ Jeans rất xinh nhé.
Còn đây là hai nhóc nhà Thu Trà. Rất đáng yêu các bạn nhỉ?
Thu Trà tức Nấm Kute là cô bé trong bộ đồ Jeans rất xinh nhé.
Còn đây là hai nhóc nhà Thu Trà. Rất đáng yêu các bạn nhỉ?
Viết lại mấy dòng ngẫu hứng trên
đây, giờ mình vẫn còn thấy buồn cười và tất nhiên là vui. Mong cuộc đời luôn có được những giây phút vui
vẻ như thế.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét