Thứ Hai, 24 tháng 8, 2015

VIẾT CHO HUYỀN THƯ KHI CON TRÒN HAI TUỔI (01)




Con tròn hai tuổi, Huyền Thư ạ, lòng bà xốn xang bao cảm xúc. Bà muốn viết nhiều lắm nhưng hình như ngôn từ không đủ diễn tả hết những ý tứ câu chữ ngổn ngang trong đầu bà ngay từ khi biết tin con hiện diện trên cõi đời này. Hai năm rồi mà đúng hơn là gần ba năm rồi bà vẫn không viết được những điều bà muốn viết.  Bà bắt đầu thấy sợ nếu không viết ra dù một phần ý nghĩ, một phần sự việc thì sẽ là rất có lỗi với con sau này, cho nên bà quyết định phải viết cái gì đó dù có lộn xộn chăng nữa thì vẫn có thể lưu giữ những kỷ niệm đẹp tuyệt vời về con trong những ngày đầu đời con đấy. Bà sẽ viết những gì cho dù là vụn vặt bà còn nhớ được con nhé.

NGÀY NGHE TIN SẮP LÊN CHỨC BÀ

Chủ nhật ngày 6/1/2012 trời rét như cắt da cắt thịt. Sao đợt rét này kéo dài thế nhỉ. Giá được nằm trong chăn ngủ nướng thì sướng quá nhưng vẫn phải dậy trông thi. Chẳng ai bắt nhưng bà lúc nào cũng muốn là người có ích. He he, vẫn tự cười khi nghĩ đến cô bạn thân của bà - bác T. A. hay bảo chị có cả một bó thóc nặng trĩu mà cứ chạy chỗ này chỗ kia nhặt nhạnh mấy hạt thóc lép. Thì cố gạn lấy những hạt thóc mẩy trong đám thóc lép để có thể sử dụng vào những việc nho nhỏ, tiêu vặt hay cho những chuyến đi thiện nguyện chẳng hạn. Cái chính là bà thấy vui với công việc và sâu xa hơn là thấy bà vẫn còn tiếp tục đứng trên bục giảng hàng ngày cho dù là lên lớp giảng dạy hay thuần túy trông thi.

Đang trông thi thì mẹ con gọi điện (tất nhiên bà để điện thoại ở chế độ rung để còn xem giờ theo dõi buổi thi), bà vội chạy ra ngoài thấy mẹ con bảo mẹ đừng đi chợ để chúng con (tức bố mẹ con đó) đi chợ ra nấu ăn cả nhà cho vui. Bà chỉ bảo ừ mẹ đang trông thi rồi tắt điện thoại luôn sợ thanh tra bắt gặp ghi biên bản thì có mà...Thương mẹ con trời rét vất vả chợ búa đi lại, bà nhắn tin bảo không phải đến để tuần sau ra cũng được. Mẹ con nhắn tin lại bảo vâng và thông báo thêm mẹ sắp lên chức rồi ạ, con có bầu rồi. Lúc ấy bà đi lấy thêm giấy thi, bác Nhàn phục vụ phòng chờ hỏi thăm con dâu có gì chưa và chính bác ấy là người đầu tiên biết tin vui này. Bà ôm chầm lấy bác Nhàn sung sướng. Không giấy bút nào tả hết niềm hạnh phúc vô bờ ấy.

 Cảm ơn Trời Phật đã thương gia đình chúng con ban cho chúng con một món quà vô giá thỏa lòng ao ước bấy nay. Bà vội nhắn tin cảm ơn mẹ con dặn dò đôi điều và nhắn bố con phải chăm sóc nâng niu báu vật của gia đình. Bà thấy happy happy quá con ơi. Cảm ơn Trời Phật thật nhiều đã mang con đến với gia đình ta!

2 nhận xét:

  1. Bà nội chịu khó ghi lại đi nhé. Cái gì được ghi ra thì sẽ còn lại với mình, nếu không ít nữa quên hết đấy. Chúc mừng bà nội!

    Trả lờiXóa