Thứ Tư, 20 tháng 3, 2013

Khóc bác Nguyễn Hải Kế





   Cứ cho là “tử bất kì”
Trời xanh kia chẳng ra gì, bác ơi!
   Không thương người tốt ở đời
Thì đem xé quách cho rồi…trời xanh!

   Bác đi em ở sao đành
Đồng vàng thì mất đồng chinh thì còn…

   Đâu rồi cái thủa còn son
Câu thơ viết vội nước non tràn trề
   Mễ Trì mấy đứa nhà quê
Kẹo dồi chén nước cũng kề cà vui…

   Lối xưa điền dã đâu rồi
Chân trần áo xếch tơi bời đó đây
   Đâu rồi góc núi chân mây
Liêu xiêu bóng bác hao gầy lội ra...

   Đêm về cùng ngẫm ngọt ca
Du du thế sự nại hà lão lai…

   Đâu rồi cho đến ngày mai
Còn non còn nước còn dài…còn đâu!

   Mà thương mà tiếc mà đau
Trời xanh ta đội trên đầu thế ư?...

                                Hà Nội đêm 19-3-2013
                                     Nguyễn Hùng Vĩ.
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét